§ Lm. Hồng Phúc. Dcct
Giuse con người ít được biết và nói đến.
Chúng ta biết được gì về Thánh cả Giuse? Tất cả chỉ thu gọn trong 12 câu Tin mừng. Thật ít nhưng cũng thật nhiều. Về Đức Trinh Nữ Maria, Phúc âm nói nhiều hơn, nhưng chỉ nói những gì cần thiết. Về những sinh hoạt trần thế của Giuse và Maria, Phúc âm viết vắn vỏi, ngắn gọn, đó là dấu chỉ xác thực. Không một tiểu thuyết nào là viết đơn sơ như thế.
Tất cả những gì chúng ta biết về Thánh Giuse đều ở trong Phúc âm theo Thánh Mathêô và Luca. Thánh Marcô chỉ có một lời ám chỉ. Thánh Gioan không nhắc đến.
Mathêô là một nhà thu thuế tại Caphanaum. Chúa Giêsu đến tận bên két bạc của ông, kêu gọi ông đi theo. Nghề của ông là nghề điều tra, sổ sách, chúng ta có thể tin cậy được. Vả lại, quê Caphanaum của ông gần Nazareth, cách xa khoảng vài chục cây số, có thể ông biết được vài thân nhân, nếu không phải là chính bác thợ mộc Giuse.
Luca, khởi đầu bản Phúc âm, quả quyết rằng ông “đã cẩn thận tra cứu đầu đuôi mọi sự” (Lc 1,3). Chắc rằng, ông đã gặp Đức Maria tại Giêrusalem hay tại Êphêsô. Những dữ kiện về truyền tin, thăm viếng, sinh nhật, dâng con và gặp lại con trong đền thờ, chúng ta biết được là nhờ Đức mẹ kể lại. Có thể, Đức mẹ không nói ra khi Con Mẹ còn ở dưới thế, nhưng Mẹ để cho Luca tùy nghi nói đến khi ông xét là cần thiết. Sau khi Chúa về trời, hẳn là Mẹ đã nói với Gioan khi ông đón Mẹ về nhà (Ga 19,27) để phụng dưỡng.
Về Thánh cả Giuse, hai vị Thánh sử chú ý cách riêng về tính cách thuộc chi họ Đavít và thừa hưởng lời tiên hứa với cả tổ phụ. Thánh Mathêô khởi đầu tường thuật bằng bản gia phả trần thế của Chúa Kitô và bản phả ấy đã liệt kê về phía Thánh Giuse. Một danh sách dài về các tổ phục được kết thúc bằng câu: “Giacóp sinh Giuse, chồng của bà Maria, bà là Mẹ Đức Giêsu cũng gọi là Đấng Kitô” (Mt 1,16). Giuse là con cháu của Đavít, sau ông xuất hiện người con độc nhất là Đức Kitô Giêsu. Khi Giuse bối rối không biết xử trí làm sao, vì thấy bạn mình là Maria mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần thì Thiên thần gọi đích danh tên ông: “Giuse, con của Đavít, chớ sợ…” và với tư cách con của Đavít “ông đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ”. (Mt 1,21)
Thánh Luca, trong tường thuật truyền tin nói rõ rằng: “Thiên Chúa sai sứ Thần Gabriel đến một thành miền Galilê, gọi là Nazareth, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi Đavít,Trinh nữ ấy tên là Maria”. (Lc 1,27). Khi phải rời Nazareth lên đường đi Bêlem khai sổ bộ, Giuse “từ thành Nazareth, miền Galilê lên thành vua Đavít tức là Bêlêm, miền Giuđê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đavít” (Lc 2,4)
Với tư thế con của Đavít và với sứ mạng bên cạnh Ngôi Hai giáng trần mà Giuse người thợ mộc Nazareth, trở nên một nhân vật thật quan trọng. Dưới con mắt người đời, Giuse không có gì nổi bật trên các người khác qua mọi thế hệ. Nhưng dưới con mắt Thiên Chúa, từ đời đời, Giuse đã được tuyển chọn, với Mẹ Maria để trở nên những cộng tác viên trong mầu nhiệm lớn lao cao cả của Con Thiên Chúa nhập thể giáng trần. Ngài muốn cho Con Ngài có một người mẹ và bên cạnh người mẹ ấy, có một nam nhân vừa là bảo chứng sự khiết trinh của mẹ vừa là người dưỡng phụ của con, một người cha theo pháp lý, như ý Chúa muốn.
Nazareth
Ngày nay, khách hành hương Thánh Địa rất cảm động khi đến Nazareth, kính viếng cách riêng thánh đường truyền tin. Nazareth là một thành phố nhỏ bé, nhưng qui tụ tất cả chung quanh ngôi thánh đường rất xinh đẹp gọi là Vương Cung Thánh Đường Truyền Tin. Một kiến trúc tân kỳ, một ngôi tháp hình bông huệ lật ngược, mà các cánh tủa ra bao trùm hang đá truyền tin. Bên cạnh là thánh đường Thánh Giuse, bao gồm vết tích của một ngôi nhà cổ xưa được các nhà khảo sát coi là vết tích của một ngôi nhà, nơi mà Giuse “đã đón Maria về nhà”.
Và, đối diện với Vương Cung Thánh Đường, trong khuôn viên tu viện các Bà Dòng Nazareth, người ta tìm thấy những vết tích kỳ là của một ngôi nhà, đồng thời với Thánh gia và sâu hơn một ít, có một ngôi mộ mà tương truyền địa phương từ bao giờ quen gọi là một của Người Công Chính.
Phúc âm thánh Luca gọi Giuse là “Người Công Chính”, nghĩa là người hằng tuân theo thánh ý Chúa. Phải chăng đây là ngôi mộ thánh Giuse và ngôi nhà là ngôi nhà của Thánh Gia Thất?
Những dữ kiện ấy gợi lên cho chúng ta hình ảnh Nazareth ngày xưa, nơi lưu ngụ của Thánh Gia.
Do Thái là một xứ thuộc vùng đất nhiệt đới. Từ xưa, nơi nào có một nguồn suối chảy qua, nơi đó có dân chúng dần hồi tìm đến sinh sống. Một thị trấn nhỏ mọc lên, nằm chênh vênh bám vào sườn đồi, trông xuống đồng bằng Jezraen. Nazareth có nghĩa là “thịnh vượng” mà cũng có nghĩa là một “vũng nước”, hai biệt danh mật thiết liên quan, có nước thì có người ở, có người qua lại, hoa màu tươi tốt, đời sống thịnh vượng.
Tuy nhiên Nazareth chỉ là một thị trấn nhỏ bé, không tên tuổi, dân cư lại không mấy nổi danh. Nathanael, người làng Cana bên cạnh, phê phán: “Từ Nazareth, làm sao có cái gì hay được? (Ga 1, 46). Hoặc có nổi danh là ở những cuộc cãi vã dành giựt thường xảy ra chung quanh “vũng nước” khi chiều về, người và vật tụ tập, tranh giành nhau từng gàu nước, khiến cho trong vùng vẫn còn truyền tụng.
Thế mà, từ trong làng tăm tối và “nhiều chuyện” ấy, Thiên Chúa, Đấng hạ kẻ quyền năng khỏi ngôi báu và suy tôn những người khiêm nhường, đã chọn một trinh nữ “vô tiền khoáng hậu” để đi vào ý định đời đời của Ngài, trong mầu nhiệm nhập thể. Cô trinh nữ ấy tên là Maria.
Trinh Nữ Maria
Vào năm thứ năm hay thứ sáu trước công nguyên, xuất hiện một trinh nữ tên là Maria, con của hai ông bà Gioakim và Anna. Đây là một thiếu nữ, từ đời đời được Chúa tuyển chọn và tô điểm tâm hồn bằng những đặc ân xưa nay chưa từng có với tất cả kho tàng của Đấng Quyền Năng. Nhưng đồng thời cô cũng nhiệt tình đáp ứng, trở nên một kỳ công của Đấng Tạo Dựng.
Tuy nhiên, người đồng hương của cô đâu có hay biết, khi mỗi buổi chiều, cô lắc lư đi ra bờ giếng kín nước, chiếc vò đội trên đầu. Chiếc khăn phủ mái tóc để lộ khuôn mặt xinh tươi, dịu hiền, khiêm tốn, đẹp như mặt trăng giữa vòm trời thanh trong.
Có lẽ, cô đã mồ côi cả cha lẫn mẹ, vì Phúc âm không nhắc tới song thân phụ mẫu và đang sống dưới sự bảo trợ của đại gia đình. Cô mang tên là Maria, có nghĩa là “được Thiên Chúa sủng ái”, danh từ Mariam, phát nguyên từ mara, một từ ngữ Arameen có nghĩa là “bà chúa”. Đó cũng là tên của bà chị môisê (Ds 26, 59) và của một số phụ nữ Do Thái khác.
Mặc dầu còn ít tuổi, do sự sắp xếp của gia đình, Maria đã được đính hôn với một thanh niên tên là Giuse cùng chi họ Giuđa và cùng thuộc miêu duệ Đavít.
Theo tục lệ Do Thái, thì “lễ đính hôn có giá trị như lễ cưới”. Trong Ngũ kinh cũng như trong phúc âm, người đã đính hôn cũng được gọi là “vợ” của hôn phu. Nếu thất tiết sẽ bị xử như người ngoại tình, nếu người bạn chết, được cọi như góa phụ và được luật Levirat bảo vệ.
Vậy Maria đã đính hôn với Giuse (Mt 1, 18)
Nghi lễ đính hôn được tổ chức. Trước mặt gia đình và hai nhân chứng, vị hôn phu trao cho bạn một của lễ đơn mọn, như một đồng tiền và nói: “Cô được đính hôn với tôi do bảo chứng này”. Cô thiếu nữ nhận của lễ, là chấp nhận việc cầu hôn. Một bữa cơm thân mật được thiết đãi tại nhà gái, nhưng cuộc sống chung chỉ diễn ra thực sự sau một thời gian dài hay ngắn, tùy hai bên thỏa thuận.
Trong khoảng thời gian từ lễ đính hôn của Giuse và Maria cho đến ngày cưới, đã xảy ra dữ kiện lớn lao và quan trong. Thiên Chúa sai xứ thần Gabriel đến “truyền tin” cho Đức mẹ.
Nguồn: http://tinmung.net/